Có một loại dũng cảm gọi là thành thật với bản thân. Mình xin được phép kể câu chuyện của chính mình, không phải để khoe, mà chỉ để mọi người biết thêm một con đường đi đến sự cân bằng và bình an trong cuộc sống. Mình thi đỗ vào lớp chuyên Hoá của trường chuyên tỉnh, lúc đó thật sự là chỉ muốn học Hoá thôi, chứ cũng chưa nghĩ mình sẽ theo học Bác sĩ, Dược sĩ hay học Hoá thực phẩm như những lựa chọn khả dĩ nhất của một người "giỏi Hoá". Kết quả đầu năm lớp 10 của mình khá tệ, và mình buồn. Chính lúc ấy thì lại được có cơ hội vào đội tuyển Tin học, và mình yêu lập trình từ đấy. Lần thành thật thứ nhất, một học sinh chuyên Hoá nhưng không còn thích Hoá. Rồi nhờ tình yêu Tin học, mình chọn vào Đại học ngành Kĩ thuật Phần mềm. Học hành dĩ nhiên là cũng khá ổn, cho đến ngày mình đi thực tập. Những ngày dài ngồi trước màn hình với những dòng code làm mình mệt, rất mệt. Mặc dù mình vẫn cố gắng để hoàn thành, nhưng cái sự mất sức của công việc lập trình viên không cho mình thêm năng lượng. Trở về sau kì thực tập, mình mất nửa năm để chấp nhận sự thật rằng tuy mình thích lập trình nhưng mình sẽ kiệt sức nếu tiếp tục theo đuổi nó. Và đó là lần mình nghiêm túc nghĩ rằng, mình nên làm một nghề khác. Một cách thành thật. Lần thứ hai. Vẫn cố gắng tốt nghiệp Đại học, nhưng tâm trí của mình dành trọn cho một nghề mới, nghề thiết kế giao diện vì dù gì mình cũng đã thích vẽ vời từ lúc bé, và mình cũng không muốn phí 4 năm học Đại học. Nếu bạn hỏi mình là có lúc nào sợ mình chọn sai không, thì mình không, vì lúc đó thứ duy nhất mình làm không biết mệt, là thiết kế. Thú thật là hôm nay, lúc viết bài này cũng đúng là ngày mình hoàn thành và nhận được kết quả bảo vệ đồ án vào năm 2017. 5 năm từ ngày thành thật "bỏ bằng" Đại học để đi theo cái con tim mách bảo, mình nghĩ rằng mình đủ tự tin để hài lòng với quyết định của ngày đó. Đi theo một công việc mà có mệt mỏi, có chán chường, có căng thẳng, nhưng không có từ bỏ, chưa hề thấy kiệt sức, mình tin là sự dũng cảm của mình đã mang lại trái ngọt. Bạn ạ, sẽ có những lúc bạn cảm thấy chênh vênh, thấy kiệt sức, mỏi mệt và chỉ muốn dừng lại. Hãy đừng ngần ngại hỏi bản thân xem mình còn tiếp tục được hay không. Người duy nhất bạn không nên giấu gì, là chính bạn, hãy dũng cảm nói hết với bản thân, và bạn sẽ tìm được con đường.
28 tháng 4 năm 2022 pm 2:38
Cảm ơn anh đã chia sẽ bài viết này. Em cũng đã bị như vậy vào năm vừa rồi. Trước khi đi làm cứ nghĩ là mình rất thích nó và từ khi bắt đầu vô thực tế thì thực sự e rất lao lực với nó mặc dù vẫn hoàn thành đc công việc. Cứ suy nghĩ, loay hoay mãi không biết mình có nên từ bỏ hay không vì trước đó mình cũng có định hướng theo nó và mọi người cũng bảo mình định hướng tốt. Và cuối cùng em cũng can đảm quyết định từ bỏ và đi theo một hướng khác thật sự phù hợp với mình, cũng sợ lúc đó mình cũng chọn sai. Và bây giờ em cũng đã làm công việc khác và thực sự em rất vui với nó.
Hehe, chúc mừng em đã dũng cảm và hạnh phúc.